Hình 1b – Bản đồ VỊ TRÍ THÀNH QUY - THÀNH PHỤNG (tồn tại trong khoảng thời gian từ 1790-1859) cho thấy có sự tương ứng về hướng – tuyến giữa hai thành với nhau và với các con đường của thành phố trong suốt các giai đoạn phát triển sau này.
Hình 1c, 1d – Bản đồ SÀI GÒN (lập năm 1896 & 1934) vẫn ghi nhận vị trí của THÀNH PHỤNG cùng với rất nhiều các công trình kiến trúc “trọng điểm” & các con đường của thành phố được xây dựng cho đến thời điểm đó.
Hình 1d
Hình 1e –
Bản đồ SÀI GÒN (lập năm 1947)
tuy không còn ghi nhận vị trí của THÀNH PHỤNG, nhưng rất dễ nhận ra Sân TT HOA
LƯ trên phần đất thuộc dấu tích của THÀNH PHỤNG xưa.
Hình 2a, 2b, 2c – Bản đồ
SÀI GÒN (lập các năm 1815, 1867 & 1961) cho thấy mạng lưới kênh rạch nhân
tạo & tự nhiên không thật sự giữ vai trò chi phối đến cấu trúc không gian (đường
– phố, giao lộ - quảng trường...) của khu trung tâm thành phố đường trong suốt
các giai đoạn phát triển.
Hình 2b
Hình 2c
Hình 2d, 2e, 2f – Họa đồ
phối cảnh khu trung tâm SÀI GÒN (lập năm 1881) & ảnh chụp năm 1866 Đại lộ
Charner khi còn là kinh đào và ảnh chụp sau đó khi con kinh này trở thành Boulevard
Charner cho thấy trên thực tế, những “dấu ấn lịch sử đặc thù” này luôn biến đổi
theo qui luật của kinh tế mà không còn “giữ gìn những dấu ấn” từng có.
Hình 2e
Hình 2f
Hình 3a – Bản đồ thành phố
(lập năm 1970 & hiện nay) đều cho thấy mạng lưới đường – phố ô cờ chỉ hiện
diện ở khu trung tâm hạt nhân lịch sử (Sài Gòn – Chợ Lớn) mà không xuất hiện
tại các khu vực được hình thành – mở rộng sau đó.
Hình 3b – Bản đồ thành phố
(lập năm 1970 & hiện nay) đều cho thấy mạng lưới đường – phố ô cờ chỉ hiện
diện ở khu trung tâm hạt nhân lịch sử (Sài Gòn – Chợ Lớn) mà không xuất hiện
tại các khu vực được hình thành – mở rộng sau đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét